Sau tuổi 50, tôi nghỉ việc và nhất quyết không mua 3 thứ, cuối cùng tôi đã tiết kiệm được tiền một cách nhẹ nhàng
Tôi từng tiêu sạch tiền mỗi tháng suốt nhiều năm đi làm. Nhưng chỉ sau một năm nghỉ việc và dừng mua ba thứ không cần thiết, tôi đã bắt đầu có khoản tiết kiệm đầu tiên trong đời.
- 09-06-2025Vingroup chốt chi 9.300 tỷ đồng cho VinUni: Thành lập 5 Tổ hợp nghiên cứu quy tụ toàn chuyên gia, trao quỹ nghiên cứu lên đến 6 tỷ/cá nhân
- 09-06-2025Thí sinh khối C hết lo 'thất sủng': 1 ĐH vừa công bố xét tuyển 23 ngành ‘hot’, từ công nghệ đến truyền thông cho dân xã hội
- 07-06-2025Nữ CEO 8X gây sốt mạng xã hội bất ngờ xuất hiện trong BST “Thoải Mộng” của NTK Cao Minh Tiến
Trước tuổi 50, tôi đi làm đều đặn, có thu nhập ổn định, nhưng tháng nào cũng sạch ví. Mức lương tuy không cao nhưng cũng chẳng quá thấp, vậy mà tôi không bao giờ giữ lại được đồng nào. Bởi vì có quá nhiều khoản chi không tên, đặc biệt là các hoạt động xã giao “mang tính bắt buộc”.

Một bữa tiệc sinh nhật đồng nghiệp, một buổi liên hoan công ty, một dịp quay video nhóm phải mua đồng phục… Đó là những khoản chi mà nếu không tham gia, bạn sẽ bị cho là khó hòa đồng, còn nếu tham gia thì bạn luôn thấy mình đang bị ép tiêu tiền.
Sau vài năm làm việc, tôi nhận ra: Một nửa số tiền tôi kiếm được đã bị tiêu hao vào các mối quan hệ xã hội mà chẳng để lại gì thực chất.
Một năm nghỉ việc, tôi tiết kiệm được nhiều hơn 7 năm đi làm
Tháng đầu tiên sau khi nghỉ việc, tôi mở tài khoản và thấy chỉ còn 1.000 tệ – phần lương làm thêm. Đó là khoảnh khắc tỉnh ngộ. Sau 7 năm đi làm mà không có lấy một đồng tiết kiệm, tôi bắt đầu thấy mình cần phải sống khác.
Kể từ tháng 3 năm nay, tôi ở nhà và chồng tôi lo chi phí sinh hoạt chính. Tôi bắt đầu tự vận hành tài khoản truyền thông cá nhân, thu nhập nhỏ nhưng đều, và tất cả tiền đó tôi… không tiêu.
Tôi chuyển hết thu nhập vào một tài khoản ngân hàng không cho phép rút. Đến nay, tài khoản ấy đã có 5 con số – và tôi không ngờ, hóa ra tiết kiệm tiền vui hơn tiêu tiền rất nhiều.
Tôi quyết không mua 3 thứ sau tuổi 50 – và cuộc sống trở nên thanh thản hơn
1. Không mua quần áo, túi xách hay mỹ phẩm mới
Tôi không đi làm, ít ra ngoài, chẳng còn nhu cầu “lên đồ”. Những món đồ cũ ở nhà vẫn tốt, vẫn sạch, vẫn đủ. Việc không so sánh với ai khiến tôi ngừng tiêu tiền cho vẻ ngoài. Không mua mới, không vứt cũ – tôi bắt đầu thấy nhẹ lòng.
2. Không mua những món đồ xã giao hay “trả ơn” vô lý
Tôi từng nghĩ rằng phải mời lại người ta ăn uống, quà cáp nếu được mời. Nhưng giờ, tôi ngừng hẳn những mối quan hệ “mời cho có”, “ăn để lấy lòng” ấy. Tôi thấy rằng không ăn của ai, không nhận gì từ ai – thì cũng không cần nợ ai ân nghĩa.
3. Không mua đồ đạc mới khi đồ cũ vẫn dùng tốt
Chồng tôi nhiều lần đòi mua bộ thảm trải ghế sofa mới, giá vài trăm tệ. Nhưng tôi lấy tấm thảm tre cũ từ khi con trai học cấp 3 ra dùng lại, thấy vừa khít và mát. Đẹp – hay tiết kiệm – tôi chọn cái sau. Vài trăm tệ cũng là tiền, và tôi muốn dùng tiền ấy vào việc thực sự cần thiết.
Tôi từ chối những cuộc gặp gỡ xã giao không cần thiết

Tôi không còn đi ăn uống tụ tập. Cũng không còn những lời hứa “khi nào rảnh gặp nhau nhé” rồi để đó. Tôi thấy mình không cần phải duy trì mối quan hệ chỉ để không mang tiếng.
Ngay cả sinh nhật, tôi cũng chỉ tổ chức ở nhà. Tự nấu, tự làm. Không phô trương, không lãng phí.
Và tôi nhận ra: Quan hệ xã hội thật sự không phải xây bằng những bữa tiệc, mà bằng sự tử tế trong lòng.
Sống đơn giản không có nghĩa là thiếu thốn
Trong nhà tôi, không có những món đồ trang trí đắt tiền. Ghế sofa không có thảm phủ sang trọng, tường không cần sơn lại chỉ để “thay đổi không khí”. Nhưng tất cả đều sạch sẽ, ngăn nắp, và khiến tôi thấy bình yên.
Tôi luôn nhắc bản thân một câu:
"Đừng tiết kiệm một xu nào trong số tiền bạn cần phải chi, nhưng cũng đừng tiêu nhiều hơn một xu cho những thứ không cần thiết."
Tôi không thấy mình sống khổ. Tôi chỉ thấy mình sống đúng với những gì mình cần, và không chạy theo thứ mình không cần chỉ vì người khác có.
Bớt tiêu để sống rõ mình hơn
Rất nhiều người nghĩ rằng có tiền là phải tiêu, tiêu là để vui. Nhưng sau tuổi 50, tôi mới hiểu: tiêu ít mà vẫn sống đủ mới là điều cần rèn luyện.
Tôi đã bỏ việc, bỏ phù phiếm, bỏ những món đồ chỉ để “cho bằng người ta”. Kết quả là: tôi tiết kiệm được tiền. Và hơn hết, tôi tiết kiệm được chính mình – khỏi những áp lực không cần thiết của đời sống hiện đại.
Phụ nữ số
CÙNG CHUYÊN MỤC

Nhịn ăn để dành tiền mua sắm cho bằng người ta
22:51 , 09/06/2025