Sau khi dọn sạch 90% đồ tích trữ trong nhà, tôi mới biết: Bình yên là khi sống với vừa đủ

Từng nghĩ tích trữ là tiết kiệm, tôi nhồi nhét mọi ngóc ngách trong nhà bằng đồ “phòng khi cần”. Mãi đến khi bắt đầu dọn sạch 90% chúng, tôi mới hiểu: Sống nhẹ nhàng không cần đầy đủ – mà cần vừa đủ.
- 14-05-2025Từ tuổi 50, hãy buông bỏ để sống nhẹ hơn: Dọn nhà kiểu mới giúp tiết kiệm cả thời gian lẫn tiền bạc
- 19-01-2025Tôi thật lòng khuyên bạn: Dọn nhà trước Tết ĐỪNG mắc 5 lỗi sai này kẻo “chuốc hoạ vào thân”
- 03-01-2025Cô gái 29 tuổi ở Hà Nội chia sẻ: Tôi "choáng váng" trước các cách dọn nhà cực đỉnh của mẹ!
Tôi từng là một người “nghiện tích trữ”.
Nhà tôi luôn có sẵn:

- 5 thùng bột giặt loại lớn,
- Ngăn tủ đầy khăn giấy, giấy ướt, nước lau sàn,
- Kệ bếp thì giống như một siêu thị mini với hàng chục chai nước tương, đồ hộp, snack các loại.
Tôi gọi đó là “chuẩn bị kỹ càng”, là “cẩn thận lo xa”.
Cho đến một hôm, khi thợ đến sửa đường ống phòng tắm, anh ta mở cánh cửa chứa đồ, đứng sững vài giây rồi hỏi:
- “Chị định mở tiệm tạp hóa à?”.
Tôi cười trừ – nhưng trong lòng bắt đầu thấy chột dạ. Hóa ra, tôi không tiết kiệm – tôi chỉ đang sống trong nỗi sợ “không đủ”.
01. Càng tích trữ nhiều, càng lo lắng
Tôi bắt đầu nhìn lại:
- Có 4 chai nước tương, 3 chưa mở, 1 đã đổi màu.
- Hơn 10 gói snack và mì ăn liền hết hạn nằm im trong phòng chứa đồ.
- Một số chai dầu gội đã chuyển sang dùng loại mới, loại cũ vẫn nằm đó từ… năm trước.
Tôi nhận ra phần lớn những món đó được mua trong các dịp khuyến mãi “mua 3 tặng 1”, hoặc vì “sợ mai mốt hết hàng, tăng giá”. Tôi tưởng mình đang tiết kiệm – nhưng sự thật là tôi đang mua vì lo lắng chứ không phải vì nhu cầu thực sự.
Và rồi tôi tự hỏi: “Nếu ngày mai mất điện, cúp nước, thực phẩm khan hiếm – tôi thật sự cần từng đó đồ sao?”.
Câu trả lời là: Không. Hoàn toàn không. Từ hôm đó, tôi quyết định: bắt đầu dọn sạch 90% đồ tích trữ trong nhà.

02. Dọn kho là dọn cả cảm xúc
Lúc đầu, việc dọn dẹp rất khó. Tôi đã phân vân trước mỗi món đồ:
- “Còn hạn mà, để lại có thể dùng.”
- “Lỡ sau này cần thì sao?”
- “Vứt đi tiếc quá!”
Nhưng mỗi lần vứt một món – dù chỉ là gói khăn giấy cũ hay lọ gia vị đã chảy nước – tôi thấy mình nhẹ đi một chút.
Tôi nhận ra:
- Dọn đồ cũ cũng là dọn cảm giác bất an.
- Từ bỏ tích trữ là buông bớt nỗi sợ “không đủ” mà mình vẫn ôm lấy bao năm.
Tôi bắt đầu mua theo nguyên tắc:
- Chỉ mua khi thực sự cần.
- Mua với số lượng vừa đủ dùng trong một tuần hoặc một tháng.
- Không mua vì “sợ hết” hay vì “đang sale cực mạnh”.
Và thật kỳ lạ, tâm trí tôi cũng trở nên rõ ràng, nhẹ nhàng như chính không gian đang dần gọn đi.

03. Khi tủ bếp trống bớt – lòng mình cũng thảnh thơi hơn
Giờ đây:
- Bếp tôi chỉ còn một chai dầu ăn, một túi muối, một bịch gạo.
- Phòng tắm chỉ có một chai dầu gội, một tuýp kem đánh răng đang dùng.
- Các tủ chứa không còn chất kín từ trên xuống dưới – mà có cả khoảng trống để… thở.
Mỗi sáng, tôi không còn mất nửa giờ tìm muỗng cà phê hay lọ muối. Mỗi lần dọn dẹp, tôi không còn vật lộn giữa đống đồ thừa.
Không gian gọn lại – nhưng cuộc sống lại nở ra một sự bình yên rõ rệt.
Tôi nhận ra: Chúng ta bận rộn tích trữ vì nghĩ đó là sự an toàn. Nhưng an toàn thật sự là khi bạn đang kiểm soát được hiện tại.

Ít hơn nhưng đủ – đó mới là tự do
Tôi đã mất 6 tháng để thanh lý 90% hàng hóa tích trữ trong nhà. Và kết quả không chỉ là không gian sạch sẽ, mà là:
- Một lối sống tối giản nhưng vững vàng.
- Một tâm trí không còn lo lắng vì những cái “có thể xảy ra”.
- Một cuộc sống nhẹ hơn, gọn hơn, dễ thở hơn – cả bên ngoài lẫn bên trong.
Tôi không còn tin vào câu “càng nhiều càng tốt”. Giờ đây, tôi chọn: Ít hơn nhưng đúng. Ít hơn nhưng thoải mái. Ít hơn nhưng bền lâu.
Phụ nữ số
CÙNG CHUYÊN MỤC
