Làm bảo mẫu 15 năm trong biệt thự 500m2, ngày nghỉ việc, tôi nhận được 1 món quà: Chẳng phải tiền hay vàng, thứ bên trong không ai ngờ đến
Bà Lý nghĩ đó có thể là tiền hoặc vàng – một khoản thưởng cho sự cống hiến của mình. Nhưng khi mở chiếc túi ra, bà hoàn toàn sững sờ.
- 08-05-2025Nhận được 10 triệu đồng chuyển khoản từ STK VPBank, người phụ nữ liền báo công an xã nhờ xác minh thông tin
- 07-05-2025Cây tùng la hán trị giá 290 triệu đồng đột nhiên héo chết, người đàn ông kiện hàng xóm, tòa tuyên bố: 1 bên phải bồi thường toàn bộ
- 06-05-2025Bỏ 1,3 tỷ đồng thuê nhà, 8 năm sau, người đàn ông phát hiện chủ nhà là vợ mình, liền đòi lại tiền: Tuyên bố của bà xã gây sốc
Trong một căn biệt thự sang trọng rộng đến 500m2 nằm giữa khu phồn hoa của Thượng Hải, Trung Quốc, bà Lý (68 tuổi) đã dành trọn 15 năm cuộc đời để chăm sóc hai đứa trẻ nhà ông Trương – một doanh nhân nổi tiếng trong ngành công nghệ. Hành trình làm bảo mẫu của bà Lý không chỉ là câu chuyện về sự tận tụy mà còn là minh chứng cho tình người sâu sắc, vượt qua ranh giới của địa vị và tiền bạc.
Hành trình 15 năm tận tụy
Bà Lý sinh ra và lớn lên ở một ngôi làng nhỏ thuộc tỉnh An Huy, nơi cuộc sống giản dị nhưng khắc nghiệt. Năm 53 tuổi, sau khi người chồng qua đời vì bạo bệnh và các con đã lập gia đình, bà quyết định lên Thượng Hải tìm việc để hỗ trợ con cháu. Qua một người quen giới thiệu, bà được nhận vào làm bảo mẫu cho gia đình ông Trương. Khi ấy, cậu con trai lớn của ông, Trương Hán, mới 5 tuổi, còn cô con gái út, Trương Vy, chỉ vừa tròn 3 tuổi.
Công việc của bà Lý không hề dễ dàng. Là bảo mẫu, bà phải chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ, và cả việc học hành của hai đứa trẻ. Trương Hán, một cậu bé thông minh nhưng bướng bỉnh, thường khiến bà phải kiên nhẫn dỗ dành. Trong khi Trương Vy, nhút nhát và dễ xúc động, đòi hỏi sự quan tâm đặc biệt. Dù vậy, với trái tim ấm áp và kinh nghiệm làm mẹ, bà Lý dần trở thành người thân không thể thiếu trong gia đình ông Trương. “Tôi coi bọn trẻ như cháu ruột của mình. Dù mệt, nhưng thấy chúng lớn lên khỏe mạnh, tôi hạnh phúc lắm,” bà chia sẻ.

Ảnh minh họa
Trong 15 năm, bà Lý không chỉ là bảo mẫu mà còn là người bạn, người cô giáo đầu đời của hai đứa trẻ. Bà kèm Trương Hán làm bài tập về nhà, kể những câu chuyện dân gian Trung Quốc thú vị, và dỗ Trương Vy ngủ bằng những bài hát ru quê hương. Ông Trương và vợ, dù bận rộn với công việc song luôn trân trọng sự tận tụy của bà Lý. Họ đối xử với bà như người trong gia đình, thường xuyên tặng quà vào dịp Tết Nguyên Đán và mời bà tham gia các chuyến du lịch cùng cả nhà.
Món quà bất ngờ
Cuối năm 2024, khi Trương Hán đã 20 tuổi và chuẩn bị du học ở Mỹ, còn Trương Vy cũng vừa tròn 18 tuổi, bà Lý cảm thấy đã đến lúc nghỉ ngơi. Sức khỏe của bà không còn như trước, và bà muốn trở về quê để sống gần các con. Trong buổi nói chuyện với ông Trương, bà ngập ngừng bày tỏ ý định xin nghỉ. “Tôi cảm ơn gia đình đã đối xử tốt với tôi suốt 15 năm qua. Tôi chỉ mong được về quê, sống bình yên tuổi già,” bà nói, giọng nghẹn ngào.
Nghe xong, ông Trương im lặng một lúc, rồi mỉm cười. Ông bảo bà Lý chờ thêm một ngày để gia đình chuẩn bị “một món quà nhỏ” trước khi bà rời đi. Ngày hôm sau, ông Trương gọi bà đến phòng khách, nơi cả gia đình đang chờ sẵn. Cô bé Trương Vy chạy đến ôm chầm lấy bà, mắt đỏ hoe. Còn Trương Hán đứng bên cạnh, lặng lẽ cảm ơn bà vì tất cả. Ông Trương đưa cho bà một chiếc túi lớn, nói: “Đây là món quà của gia đình, bà hãy nhận lấy.”
Bà Lý nghĩ đó có thể là tiền – một khoản thưởng cho sự cống hiến của mình. Nhưng khi mở chiếc túi ra, bà hoàn toàn sững sờ. Bên trong không phải tiền, càng không phải vàng mà là một tập giấy tờ nhà đất, một hợp đồng bảo hiểm y tế trọn đời, và một bức thư tay được viết bởi cả gia đình. Bức thư viết: “Bà Lý, bà không chỉ là bảo mẫu, mà là người mẹ thứ hai của bọn cháu. Căn nhà này ở An Huy là món quà để bà có một nơi an cư tuổi già. Cảm ơn bà vì đã yêu thương và chăm sóc chúng cháu.”
Căn nhà, nằm ngay gần quê hương của bà Lý, được trang bị đầy đủ tiện nghi. Hợp đồng bảo hiểm đảm bảo bà sẽ được chăm sóc y tế tốt nhất trong những năm tháng sau này. Bà Lý bật khóc, không ngờ rằng sự tận tụy của mình lại được đáp lại bằng một món quà lớn lao đến vậy. “Tôi chỉ làm việc của mình, không mong cầu gì hơn. Gia đình này đã cho tôi quá nhiều,” bà nghẹn ngào nói.
Đối với bà Lý, món quà không chỉ là vật chất, mà còn là sự công nhận cho những năm tháng bà đã hy sinh vì hạnh phúc của người khác. Khi trở về An Huy, bà bắt đầu một cuộc sống mới trong căn nhà ấm cúng. Thỉnh thoảng, Trương Hán và Trương Vy vẫn gọi điện, kể cho bà nghe về cuộc sống của mình. Mỗi lần như vậy, bà lại mỉm cười, lòng tràn đầy niềm vui vì biết rằng mình đã để lại một dấu ấn đẹp trong cuộc đời hai đứa trẻ.
(Theo Toutiao)
Đời sống pháp luật